Làm mẹ rồi, mới hiểu được tấm lòng bà ngoại. Sinh con ra ai cũng lo chăm bãm cháu, thì người mẹ – bà ngoại là người tới đầu tiên quan tâm đứa con gái vừa vượt cạn. Bất kỳ người con gái nào đi đâu, cũng muốn về ở với mẹ. Mẹ thương mẹ quý, mẹ lo từng điều nhỏ nhặt cho đứa con bé bỏng. Cũng chính bởi vậy, nhiều cô gái lấy chồng nhưng thật lòng chỉ muốn ở với mẹ ruột. Mẹ chồng cũng là mẹ, nhưng dẫu vậy không đâu bằng bà ngoại cả. Mẹ của người mẹ – một thiên chức cao cả, mà đi tới rồi chúng ta mới chiêm nghiệm kỹ càng.
Khi mẹ lên chức bà ngoại
Khi em bé cất tiếng khóc chào đời, dường như tất cả mọi sự chú ý đều dành hết cho em. Nhưng trong lúc tất cả đều hướng về sinh linh bé bỏng ấy thì có một người chỉ nhìn thấy con gái mình, đó là bà ngoại.
Tất nhiên bà ngoại cũng rất vui vì có cháu nhưng bà sẽ “hoãn” lại một nhịp để gánh vác vai trò là mẹ, thay vì là bà. Bởi bà biết lúc này con gái bà cần được bà chăm sóc hơn bao giờ hết.
“Sau sinh, mẹ tôi chăm tôi còn kỹ hơn tôi chăm con mình. Ừ thì sẽ có người bảo rằng sao bà không chăm cháu tận tụy như chăm con gái, nhưng mẹ tôi biết rằng vai trò của bà ngoại có thể hoãn lại được một chút, bởi vì có một cô gái đang khóc với bộ ngực đau nhức.
Bà ngoại giặt quần áo bẩn, quét nhà để con gái đi lại không bẩn chân. Bà ngoại không ngại ngùng giặt tay những tấm lót sữa, cũng như những chiếc quần khổng lồ dính đầy sản dịch của bà đẻ. Bà ngoại đã từng bỡ ngỡ khi sinh con, nên bà hiểu rằng lúc này mẹ cần giúp đỡ hơn lúc nào hết. Bởi vì bà hiểu hơn ai hết làm mẹ là công việc khó khăn biết nhường nào. Và họ mong manh ra sao trong khoảnh khắc bắt đầu làm Mẹ. Nhưng vì bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều làm như thế nên cả xã hội coi đó là việc bình thường.”
Người bà ngoại vĩ đại nhất
Mẹ của người mẹ – bà ngoại không bao giờ ngơi tay. Sẵn lòng làm mọi thứ để con gái mới sinh có thời gian nghỉ ngơi. Trong mọi lo toan của con, bà ngoại đều nhớ về chính mình. Bà cũng từng tất tả lo toan, cũng đau đớn sợ hãi nên bà gắng sức chu toàn mọi thứ, để con gái vừa mới sinh con được an tâm nghỉ ngơi…
“Mỗi người mẹ đều là cô con gái nhỏ bé của mẹ mình. Và người ở cạnh người mẹ mới sinh nên là mẹ của mình”. Bởi mỗi bà mẹ mới sinh cần sự chăm sóc của một người phụ nữ khác. Người hiểu được khoảnh khắc này mong manh như thế nào, điều mà chỉ một người mẹ mới có thể có. Và bằng tất cả sự rộng lượng và nhẫn nại. Chỉ người mẹ ấy mới đem lại cảm giác bình an và được chu toàn.
Chẳng thế mà khi sinh con, cô gái cũng muốn ở với mẹ. Để được mẹ chăm sóc thấu hiểu, lo từ miếng ăn giấc ngủ, để được nũng nịu, được một lần nữa trở thành cô con gái bé bỏng của mẹ.
Lời kết
Tôi không rõ trên đời còn thứ tình cảm nào cao quý và “mặn” như tình mẫu tử không? Nhưng tôi biết ở ngoài kia, ngay giây phút này có biết bao người mẹ đang cật lực cố gắng vì những đứa con của họ. Những người mẹ ấy có khi từng bị con của họ ghét, giận, bỏ khỏi nhà…
Dù vậy, cho đến một ngày nào đó khi những đứa con đã mỏi mệt, hối hận vì không nghe lời mẹ, trở về nhà vẫn thấy mẹ đứng chờ, dang rộng vòng tay đón lấy. Mẹ luôn yêu thương con cho dù có bị tổn thương. Mẹ luôn đợi những đứa con dù nhiều lúc con của họ không về.
Mẹ luôn là thế, giản dị ân cần, cho đi mà không bao giờ mong được đáp lại. Liệu có tình thương nào hơn tình thương mẹ dành cho con không? Tình yêu thương của mẹ thật quý giá phải không nào. Hãy theo dõi chúng tôi để cùng chia sẻ những câu chuyện tình yêu gia đình khác nhé.
Nguồn: Dkn.tv