Mất cả đời người chúng ta mới chiêm nghiệm những đạo lý sống. Và với người con, khi bậc sinh thành đã khuất rồi, chúng ta mới bùi ngùi mà suy nghĩ lại. Sự hy sinh thầm lặng, công nuôi dưỡng không phải ngày một ngày hai, đó là công dạy làm người, đạo làm người. Cha mẹ khi còn sống, chúng ta luôn dựa dẫm, vẫn biết dù ngoài kia sóng gió ra sao, thì quay đầu lại vẫn còn cha mẹ cổ vũ ta. Nhưng thời gian không tha một ai, ngoài việc tiếp tục nhận bạn cũng học cách cho khi còn có thể. Hãy đọc bài viết của chúng tôi để nhận ra sự quý báu của thời gian mà yêu thương cha mẹ nhiều hơn nhé.
Những nếp nhăn trên gương mặt bậc sinh thành
Chúng ta vô tư lớn lên và nghĩ rằng cha mẹ mình sẽ mãi như vậy. Rằng sự chăm sóc và tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái là lẽ đương nhiên và bất tận. Chúng ta vô tình quên rằng họ cũng đang già đi mỗi ngày…
Khi nhìn thấy những nếp nhăn ngày càng nhiều trên khuôn mặt cha mẹ, nhìn thấy mái tóc mỗi ngày một bạc dần. Chúng ta mới thảng thốt lo sợ một ngày nào đó, cha mẹ sẽ không còn ở bên chúng ta nữa.
Có rất nhiều điều bạn ước rằng mình đã có thể nói với bố mẹ khi họ vẫn còn ở bên bạn. Nhưng khi họ ra đi bạn vẫn chưa thể nói thành lời. Hãy biết quý trọng từng giây từng phút và thay đổi cuộc sống của bạn từ bây giờ. Bạn đừng chờ đợi cho đến khi cha mẹ bạn không còn nữa mới cảm thấy hối tiếc. Lúc đó, mọi việc bạn làm cũng đã muộn rồi.
Tầm quan trọng của gia đinh
Không ai có thể dành tình yêu vô điều kiện cho bạn như gia đình bạn. Dù trong hoàn cảnh nào, họ cũng không bao giờ từ chối bạn. Khi cha mẹ nói: “Bố mẹ chỉ muốn điều tốt nhất cho con”, chúng ta chỉ cười cho qua. Bây giờ, chúng ta sẽ hiểu điều đó có ý nghĩa như thế nào.
Khi cảm thấy mệt mỏi, ốm yếu, điều bạn cần hơn bất cứ thứ gì là có bố mẹ ở bên để nấu cho bạn ăn và chăm sóc bạn. Và họ luôn luôn sẵn sàng cho điều ấy.
Sự mất mát khi bậc sinh thành mãi mãi ra đi
Những bức ảnh toàn gia đình bạn chưa kịp chụp, những ngày lễ bạn không còn bố mẹ ở bên. Hối tiếc về những việc chưa kịp làm cùng bố mẹ sẽ khiến bạn day dứt. Có lẽ, lũ trẻ còn quá nhỏ để nhận ra sự mất mát to lớn này.
Bạn sẽ không bao giờ có cơ hội để nghe bố mẹ phàn nàn nữa. Dù bạn có làm gì thì giờ cũng không có ai gọi cho bạn dặn dò bạn đủ thứ, cằn nhằn rằng tại sao còn chưa ăn cơm hay nhớ chăm sóc sức khỏe.
Nỗi buồn không dễ mà biến mất
Ngày bố mẹ ra đi chắc chắn bạn khóc rất nhiều. Nỗi đau có thể giảm dần theo thời gian, nhưng có lẽ, nó không bao giờ biến mất.
Bạn sẽ cảm thấy chạnh lòng khi thấy người khác ở bên bố mẹ của họ. Là như vậy đấy. Thậm chí, bạn còn có thể tức giận khi có bất cứ ai phàn nàn rằng, họ phải dành thời gian cho cha mẹ.
Dù bạn đã có gia đình nhỏ của mình, thì vào những dịp lễ Tết, Ngày của Mẹ, Ngày của Cha…, Bạn vẫn cảm thấy một khoảng trống khó lấp đầy.
Những phút giây trò chuyện tâm sự
Không chỉ là gia đình, bố mẹ bạn chính là những người bạn có thể tâm sự những chuyện sâu thẳm, thầm kín mà bạn không thể nói với người khác.
Bạn luôn muốn gọi cho bố mẹ khi có chuyện xảy ra. Đôi khi, bạn có thể lấy điện thoại định bấm nút gọi. Nhưng chợt nhớ ra bố mẹ không còn nữa rồi…
Khi bậc sinh thành ra đi bạn mới biết mình yêu thương họ thế nào
Đó là sự trớ trêu của mất mát. Bạn không bao giờ biết bạn đã yêu ai đó nhường nào cho đến khi họ không còn ở bên bạn nữa.
Từ ngày bố mẹ ra đi, tất cả sẽ chỉ còn là kỷ niệm. Bố mẹ không còn nữa, nhưng họ sẽ luôn sống trong tim bạn. Chúng ta sẽ biết trân trọng hơn những khoảnh khắc với con của mình và hy vọng. Những ký ức chúng có được cùng với chúng ta sẽ an ủi chúng sau này.
Với những ai may mắn vẫn còn bố mẹ ở bên. Xin hãy trân trọng từng giây phút, bởi bạn đang là một trong những người hạnh phúc nhất thế gian!…
Chấp nhận nỗi đau và sống tốt hơn
Có lẽ, trên đời này, sẽ không có một tình yêu nào lớn lao như tình yêu cha mẹ. Cha mẹ là chỗ dựa, là bình yên, là tình yêu vô điều kiện, là vỗ về ủi an. Dù con có lớn thế nào đi nữa, trong lòng cha mẹ, con vẫn mãi là đứa trẻ nhỏ bé cần được che chở, hy sinh.
Chúng ta không ôm nỗi buồn và niềm đau để lớn lên. Nhưng đó sẽ là chất mùn của cuộc sống. Để ta gieo vào đó sự bình an và nhìn nó trưởng thành với tất cả sự thấu hiểu tròn vẹn. Mất mát không phải điều đáng sợ, buồn thương cũng vậy. Đáng sợ hơn cả là khi ta cứ kéo lê mất mát ấy như gánh nặng cuộc đời mà không bao giờ biết cách vơi đi nỗi buồn.
Nguồn: Dkn.tv