Dù sau này có thế nào, những hình ảnh thuở thơ ấu về bát cơm đầy ắp thịt tôm của ông nội, tôi vẫn nhớ. Đó là bát cơm mà ba tôi đưa nội, thế nhưng nội vẫn dành lại xơi đầy thịt cho các cháu. Nội tôi vất vả cả đời người, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè nặng đôi vai gầy gò. Cả đời nội tần tảo dọn gánh đồ nghề bán trà đá, sửa xe. Vậy mà nhờ nó mà cả ba anh em chúng tôi được nuôi lớn lên. Nội là trụ cột tài chính của cả nhà dạo ấy. Dù khổ cực đến mấy, nội vẫn gắng cho chúng tôi được ăn học.
Cuộc gọi điện báo ông nội ốm nặng
Chiều nay anh Hai gọi điện nói rằng nội ốm nặng, tôi vội vàng xin nghỉ phép để về quê. Với tôi, nội vừa là người ông nhưng cũng là người thầy nuôi nấng chúng tôi khôn lớn. Tình yêu thương này không gì có thể sánh bằng.
Mẹ qua đời khi anh Hai tròn 8 tuổi, còn tôi lên 5. Gia đình có ba, ông nội và hai anh em tôi. Từ ngày mẹ mất ông nội và ba tần tảo nuôi anh em tôi khôn lớn. Vì ba tôi là thương binh nên sức khoẻ yếu, gánh nặng kinh tế đè lên vai nội.
Những kỉ niệm hạnh phúc bên nội
Mỗi ngày, từ 5h sáng nội đã dọn gánh đồ nghề của mình ra đầu ngõ, vừa bán trà đá, vừa sửa xe đạp. Còn ba, thi thoảng ra phụ giúp nội rồi đi chợ, nấu cơm cho cả gia đình. Tuổi thơ của chúng tôi cứ thế lớn lên, đầy ắp tiếng cười. Đặc biệt, nội chúng tôi rất vui tính và thương yêu các cháu. Cứ mỗi tối, nội lại dạy cho anh trai và tôi học bài. Nội kể, trước đây nội là thầy giáo làng, từ ngày bà nội mất vì tai nạn, nội đã chuyển hẳn về Sài Gòn để tìm kế sinh nhai mới.
Cũng từ hôm đó, trưa nào nội cũng về ăn cơm và dặn ba: “Con cứ mua thêm thức ăn cho các cháu. Ba vẫn còn chút tiền để dành”. Nhờ có nội, bữa cơm của chúng tôi lại đầy đủ, có thịt, có rau nhưng quan trọng là ấm áp tình yêu thương. Cũng nhờ nội, tuổi thơ của anh em tôi rất trọn vẹn.Ký ức in sâu trong tôi là bát cơm của nội. Có đợt, gia đình tôi lâm vào cảnh khó khăn, bữa cơm không đầy đủ như trước. Thương nội vất vả, ba dành phần lớn thức ăn để nội đảm bảo sức khoẻ.
Có hôm, anh em tôi mang cơm trưa cho nội, thấy bát cơm đầy ắp thịt, tôm, nội hỏi chúng tôi: “Các cháu vẫn được ăn thịt chứ”. Khi đó, anh Hai cười: “Ba cho chúng con ăn nhiều lắm, ăn no thì thôi”. Dù thế, nhìn đôi mắt háu đói của tôi, nội đã biết sự thật. Nội xới cho tôi bát cơm nhiều thịt rồi nói: “Đây cháu gái nội ăn đi cho chóng lớn”.
Ước mơ ông nội luôn luôn mạnh khỏe
Giờ đây, mỗi người một chí hướng, giờ anh trai tôi đã thực hiện được giấc mơ làm kỹ sư xây dựng của mình, còn tôi cũng trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Trên chuyến bay vội về Sài Gòn, tôi chỉ ước một điều rằng nội và ba tôi sẽ luôn khoẻ mạnh để dõi theo anh em chúng tôi trên mọi bước đường đời. Từ sâu đáy lòng, ngàn lần tôi muốn nói: “Cảm ơn nội. Con yêu nội. Yêu gia đình chúng ta thật nhiều”.
Lời sau cùng
Ông bà cha mẹ những bậc sinh thành mà con cái luôn kính trọng yêu thương. Những hình ảnh về họ cứ mãi theo chúng ta qua bao nhiêu năm tháng. Những ly nước sâm trong ngày hè điểm thêm cánh hoa sen hay điếu thuốc được nội tôi tự tay cuốn lại hút dở dang. Mái tóc bạc trắng là vết tích cho những thăng trầm trong cuộc đời, làn da chi chít đồi mồi toát lên vẻ nhọc nhằn khó tả.
Những ai còn ông bà là đặc ân của thượng đế ban tặng cho. Những ai không còn như bông hoa cố treo mình trên cành, chỉ có thể ngẫm nghĩ nhớ lại kỷ niệm đã qua. Họ sẵn sàng bênh vực ta, chiều chuộng ta hết mực, đó là tình cảm thiêng liêng của ông bà dành cho con cháu.
Chúc quý độc giả sức khỏe và hạnh phúc trong cuộc sống. Hãy theo dõi chúng tôi để đọc thêm những bài viết hay và ý nghĩa nhé.
Nguồn: Doisongphapluat.com